Luận văn Về hàm triệt tiêu cấp vô hạn
Bạn đang xem tài liệu "Luận văn Về hàm triệt tiêu cấp vô hạn", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.
File đính kèm:
luan_van_ve_ham_triet_tieu_cap_vo_han.pdf
Nội dung tài liệu: Luận văn Về hàm triệt tiêu cấp vô hạn
- ĐẠI HÅC QUÈC GIA HÀ NËI TRƯỜNG ĐẠI HÅC KHOA HÅC TỰ NHIÊN - - - - - - - - - o0o - - - - - - - - - NGUYỄN THỊ THU HÀ VỀ HÀM TRIỆT TIÊU CẤP VÆ HẠN LUẬN VĂN THẠC SĨ KHOA HÅC Hà Nëi - 2016
- ĐẠI HÅC QUÈC GIA HÀ NËI TRƯỜNG ĐẠI HÅC KHOA HÅC TỰ NHIÊN - - - - - - - - - o0o - - - - - - - - - NGUYỄN THỊ THU HÀ VỀ HÀM TRIỆT TIÊU CẤP VÆ HẠN Chuy¶n ngành: PHƯƠNG PHÁP TOÁN SƠ CẤP M¢ sè: 60460113 LUẬN VĂN THẠC SĨ KHOA HÅC NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HÅC: TS. NINH VĂN THU Hà Nëi - 2016
- LÍI CẢM ƠN Luªn v«n này được hoàn thành dưới sự hướng d¨n cõa TS. Ninh V«n Thu. Nh¥n dịp này, tôi cũng xin bày tỏ láng bi¸t ơn s¥u sc và ch¥n thành nh§t tới Th¦y. Người đã cho tôi bi¸t muèn làm khoa học th¼ ph£i học, ph£i đọc như th¸ nào. Được làm vi»c dưới sự hướng d¨n cõa Th¦y, tôi th§y m¼nh trưởng thành hơn r§t nhi·u. Th¦y cũng là Người đã dành nhi·u thời gian, công sùc để hướng d¨n, kiºm tra và giúp đỡ tôi hoàn thành luªn v«n này. Tôi cũng xin gûi lời c£m ơn đến l¢nh đạo và c¡c th¦y cô trong khoa To¡n - Cơ - Tin học, trường Đại học Khoa Học Tự Nhi¶n, Đại học Quèc Gia Hà Nëi v· nhúng ki¸n thùc, nhúng điều tèt đẹp mà tôi đã nhªn được trong suèt qu¡ tr¼nh học tªp t¤i Khoa. Tôi cũng xin gûi lời c£m ơn đến Pháng Sau Đại học cõa nhà trường đã t¤o điều ki»n cho tôi hoàn thành c¡c thõ tục trong học tªp và b£o v» luªn v«n này. Cuèi cùng, tôi muèn bày tỏ láng bi¸t ơn đến gia đình, người th¥n và b¤n b±. Nhúng người luôn b¶n c¤nh động vi¶n õng hë tôi c£ v· vªt ch§t và tinh th¦n trong cuëc sèng và học tªp. Mặc dù b£n th¥n tôi đã có nhi·u cè gng nhưng b£n luªn v«n này v¨n khó tr¡nh khỏi nhúng thi¸u sót. V¼ vªy, tôi r§t mong nhªn được sự đóng góp ý ki¸n cõa quý th¦y, cô và c¡c b¤n. Hà Nëi, ngày 24 th¡ng 10 n«m 2016 Nguy¹n Thị Thu Hà 1
- Mục lục 1 T½nh duy nh§t bi¶n cõa ¡nh x¤ ch¿nh h¼nh 4 1.1 Mët sè kh¡i ni»m trong gi£i t½ch phùc . . . . . . . . . . . . . . . . 4 1.1.1 Kh¡i ni»m hàm ch¿nh h¼nh . . . . . . . . . . . . . . . . . . 4 1.1.2 Kh¡i ni»m v· ch¿ sè cõa đường cong . . . . . . . . . . . . . 4 1.2 Kh¡i ni»m hàm tri»t ti¶u c§p vô h¤n . . . . . . . . . . . . . . . . . 5 1.3 Gi£ thuy¸t Huang, Krantz, Ma và Pan . . . . . . . . . . . . . . . . 6 1.4 Mët sè định nghĩa và bê đ· kĩ thuªt . . . . . . . . . . . . . . . . . 6 1.5 T½nh duy nh§t bi¶n cõa ¡nh x¤ ch¿nh h¼nh . . . . . . . . . . . . . 12 2 Mët sè lớp hàm tri»t ti¶u c§p vô h¤n và ùng dụng 14 2.1 Mët sè k¸t qu£ bê trñ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 14 2.2 Sự không tồn t¤i trường vectơ ch¿nh h¼nh ti¸p xúc . . . . . . . . . 19 2.2.1 C¡c bê đề kĩ thuªt . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 20 2.2.2 Chùng minh Định l½ 2.1 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 21 1
- Danh mục c¡c k½ hi»u 0 @P • P (z) := P (z) = (z): Đạo hàm theo bi¸n z cõa hàm P . z @z • ∆r := fz 2 C: jzj 0 và ∆ = ∆1. • ∆~ r := fz2 2 ∆r : P (z2) 6= 0g với r > 0. • K½ hi»u . và &: K½ hi»u b§t đẳng thùc sai kh¡c mët h¬ng sè dương. • K½ hi»u ≈ k¸t hñp hai k½ hi»u . và &. •Ck(Ω): Không gian c¡c hàm kh£ vi đến c§p k tr¶n mi·n Ω ⊂ Cn; •C1(Ω): Không gian c¡c hàm kh£ vi c§p vô h¤n (hàm nh®n) tr¶n mi·n Ω ⊂ Cn; • ΓC := fz 2 C: jIm(z)j ≤ CjRe(z)jg, C > 0; • Γ1 := fz 2 C: Re(z) 6= 0g [ f0g; • ∆+ := fz 2 C: jzj 0g; • ∆+ := fz 2 C: jzj ≤ 1; Im(z) ≥ 0g; • Hol(∆+) := ff : ∆+ ! Cg, trong đó f là hàm ch¿nh h¼nh; • R+ := fx 2 R: x > 0g; • I(r) := Ind(f ◦ γr)(r > 0), ở đó γr := fz 2 C: jzj = r; Im(z) ≥ 0g. Đặt f; g : A ! C là c¡c hàm x¡c định tr¶n A ⊂ C với 0 2 A sao cho limz!0 f(z) = limz!0 g(z) = 0. Chúng ta vi¸t: • f ∼ g t¤i 0 tr¶n A n¸u limz!0 f(z)=g(z) = 1; • f ≈ g t¤i 0 tr¶n A n¸u với C > 0 th¼ 1=Cjg(z)j ≤ jf(z)j ≤ Cjg(z)j với mọi z 2 A. 2
- Mở đầu Trong gi£i t½ch thực, chúng ta đã bi¸t hàm f : R ! R x¡c định bởi 8 − 1 <e x2 n¸u x 6= 0 f(x) = :0 n¸u x = 0 kh£ vi c§p vô h¤n tr¶n R và f (n)(0) = 0 với mọi n 2 N. Tuy nhi¶n, hàm f không khai triºn được thành chuéi Taylor t¤i điểm 0. Nhúng hàm sè như tr¶n được gọi là c¡c hàm tri»t ti¶u c§p vô h¤n. Mục đích cõa bài luªn v«n là nghi¶n cùu mët sè t½nh ch§t cõa lớp c¡c hàm sè tri»t ti¶u c§p vô h¤n và ùng dụng cõa chúng trong bài to¡n v· sự tồn t¤i trường vectơ ch¿nh h¼nh ti¸p xúc. Luªn v«n tr¼nh bày l¤i mët sè k¸t qu£ trong bài b¡o"A note on uniqueness boundary of holomorphic mappings" cõa c¡c t¡c gi£ Ninh V«n Thu, Nguy¹n Ngọc Khanh ([8]) và ti·n §n ph©m"On the nonexistence of nontrivial tangential holomorphic vector fields of a certain hypersurface of infinite type" cõa t¡c gi£ Ninh V«n Thu ([9]). Bè cục bài luªn v«n gồm hai chương: Chương I: T½nh duy nh§t bi¶n cõa ¡nh x¤ ch¿nh h¼nh. Nëi dung cõa chương này là tr¼nh bày mët sè ki¸n thùc cơ b£n cõa gi£i t½ch phùc như kh¡i ni»m hàm ch¿nh h¼nh, ch¿ sè cõa đường cong, kh¡i ni»m v· hàm tri»t ti¶u c§p vô h¤n. Ngoài ra, chúng tôi cán giới thi»u gi£ thuy¸t cõa Huang, Krantz, Ma, Pan ([4]) và chùng minh định l½ v· t½nh duy nh§t bi¶n cõa ¡nh x¤ ch¿nh h¼nh. Chương II: Mët sè lớp hàm tri»t ti¶u c§p vô h¤n và ùng dụng. Trong chương này, chúng tôi tr¼nh bày kh¡i ni»m hàm thỏa m¢n điều ki»n (I), c¡c bê đề kĩ thuªt và ùng dụng cõa lớp c¡c hàm tri»t ti¶u c§p vô h¤n trong chùng minh sự không tồn t¤i trường vectơ ch¿nh h¼nh không t¦m thường ti¸p xúc với si¶u mặt kiºu vô h¤n trong C2. 3
- Chương 1 T½nh duy nh§t bi¶n cõa ¡nh x¤ ch¿nh h¼nh 1.1 Mët sè kh¡i ni»m trong gi£i t½ch phùc 1.1.1 Kh¡i ni»m hàm ch¿nh h¼nh Gi£ sû Ω là mi·n cõa mặt ph¯ng phùc C và f là hàm bi¸n phùc z = x + iy x¡c định trong Ω. Định nghĩa 1.1. Hàm f được gọi là C - kh£ vi t¤i điểm z0 2 Ω n¸u tồn t¤i giới h¤n f(z + h) − f(z ) lim 0 0 h!0 h 0 . Ta nói r¬ng f có đạo hàm theo bi¸n phùc t¤i điểm z0 và k½ hi»u là f (z0). Định nghĩa 1.2. Hàm f được gọi là ch¿nh h¼nh t¤i điểm z0 n¸u nó là C - kh£ vi t¤i mët l¥n cªn nào đó cõa điểm z0. Hàm f được gọi là ch¿nh h¼nh trong mi·n Ω n¸u nó ch¿nh h¼nh t¤i mọi điểm cõa mi·n §y. 1.1.2 Kh¡i ni»m v· ch¿ sè cõa đường cong Định nghĩa 1.3. Cho γ :[a; b] ! C∗ là đường cong trơn tøng khúc. Khi đó, ch¿ sè cõa γ đối với 0 là mët sè thực 1 Z dz 1 Z b γ0(t) Ind(γ) := Re = Re dt: 2πi γ z 2πi a γ(t) T½nh ch§t 1.1. (Mët sè t½nh ch§t cõa ch¿ sè) 4
- • Ind(γ) := Ind(γ=jγj). • Ind(γ) := 0 n¸u γ n¬m tr¶n tia xu§t ph¡t tø gèc tọa độ. • Ind(γ) < 1=2 n¸u γ ⊂ Γ1 n f0g, trong đó Γ1 := fz 2 C: Re(z) 6= 0g [ f0g. • Ind(γ) 0g. 1.2 Kh¡i ni»m hàm tri»t ti¶u c§p vô h¤n Định nghĩa 1.4. Cho Ω là mi·n trong Rn với a 2 Ω. Hàm li¶n tục f : Ω ! C được gọi là tri»t ti¶u c§p vô h¤n t¤i a n¸u với mọi N 2 N, ta có f(x) lim = 0: Ω3x!a jx − ajN V½ dụ 1.1. Hàm f : C ! R x¡c định bởi 8 − 1 <e jzjα n¸u z 6= 0 f(z) = :0 n¸u z = 0; trong đó α > 0, tri»t ti¶u c§p vô h¤n t¤i 0. V½ dụ 1.2. Hàm f được x¡c định bởi p f(z) = exp(−eiπ=4= z); là hàm ch¿nh h¼nh trong ∆+, th¡c triºn nh®n l¶n ∆+ và tri»t ti¶u c§p vô h¤n t¤i 0. Nhªn x²t 1.1. Cho ∆+ = fz 2 C: jzj 0g và gi£ sû hàm f : ∆+ ! R x¡c định tr¶n ∆+. Khi đó, hàm f tri»t ti¶u c§p vô h¤n t¤i 0 n¸u và ch¿ n¸u f(z) = o(jzjn) với mọi n 2 N. Định nghĩa 1.5. Hàm f : ∆0 ! C (0 > 0) được gọi là ph¯ng (flat) t¤i z = 0 n¸u với mọi n 2 N, tồn t¤i h¬ng sè C; > 0 (ch¿ phụ thuëc vào n) thỏa m¢n 0 < < 0 sao cho jf(z)j ≤ Cjzjn; với mọi z 2 ∆. Nhªn x²t 1.2. Trong định nghĩa tr¶n ta không c¦n đến t½nh trơn cõa hàm f. V½ dụ hàm f được cho dưới đây 8 − 1 < 1 e jzj2 n¸u 1 < jzj ≤ 1 ; n = 1; 2;::: f(z) = n n+1 n :0 n¸u z = 0; 5
- 1 là ph¯ng t¤i z = 0 nhưng không li¶n tục tr¶n ∆. Tuy nhi¶n n¸u f 2 C (∆0 ) th¼ theo định l½ Taylor ta có f ph¯ng t¤i z = 0 n¸u và ch¿ n¸u @m+n f(0) = 0; @zm@z¯n 1 với mọi m; n 2 N, i.e., f tri»t ti¶u c§p vô h¤n t¤i 0. Vªy n¶n, n¸u f 2 C (∆0 ) @m+nf ph¯ng t¤i 0 th¼ @zm@z¯n cũng ph¯ng t¤i 0 với méi m; n 2 N. 1.3 Gi£ thuy¸t Huang, Krantz, Ma và Pan N«m 1991, M. Lakner [6] đã chùng minh được k¸t qu£ sau. Định lý 1.1. ([6]) Gi£ sû f 2 Hol(∆+) \C0(∆+), với ∆+ := fz 2 C: jzj < 1; Im(z) > 0g sao cho f(−1; 1) ⊂ ΓC := fz 2 C: jIm(z)j ≤ CjRe(z)jg với C > 0 nào đó. N¸u f j(−1;1) có không điểm cô lªp t¤i gèc tọa độ th¼ f tri»t ti¶u c§p húu h¤n t¤i 0. Ta bi¸t r¬ng hàm p f(z) = exp(−eiπ=4= z); là ch¿nh h¼nh tr¶n ∆+, th¡c triºn nh®n tr¶n ∆+ và tri»t ti¶u c§p vô h¤n t¤i 0 [6]. Do đó, v½ dụ tr¶n cho th§y điều ki»n ¡nh x¤ f bi¸n (−1; 1) vào nón ΓC là c¦n thi¸t. N«m 1993, M. Baouendi and L. Rothschild [1] thu được k¸t qu£ dưới đây, trong đó điều ki»n f j(−1;1) có không điểm cô lªp t¤i 0 là không c¦n thi¸t. Định lý 1.2. ([1]) Cho f 2 Hol(∆+) \C0(∆+). Gi£ sû Ref(x) ≥ 0 với mọi x = Re(z) 2 (−1; 1). Khi đó, n¸u f tri»t ti¶u c§p vô h¤n t¤i 0 th¼ f ≡ 0. Trong [4], Huang, Krantz, Ma và Pan đã đưa ra gi£ thuy¸t sau. Gi£ thuy¸t. (Gi£ thuy¸t cõa Huang, Krantz, Ma và Pan ) Cho ∆+ là nûa đĩa + 0 + trong C. Gi£ sû f 2 Hol(∆ ) \C (∆ ) sao cho f(−1; 1) ⊂ ΓC, với C > 0 nào đó. N¸u f tri»t ti¶u c§p vô h¤n t¤i 0 th¼ f ≡ 0. Chú ý r¬ng n¸u C = 1 th¼ Re[f 2(x)] ≥ 0 với mọi x 2 (−1; 1). Như vªy, theo Định l½ 1.2 th¼ gi£ thuy¸t tr¶n đúng trong trường hñp C ≤ 1. 1.4 Mët sè định nghĩa và bê đề kĩ thuªt Gi£ sû r¬ng f là hàm ch¿nh h¼nh tr¶n ∆+ := fz 2 C: jzj 0g và th¡c triºn nh®n l¶n (−1; 1). Tªp hñp không điểm cõa f tr¶n (−1; 1) là rời r¤c và 6
- có điºm giới h¤n là 0. Gi£ sû méi không điểm cõa f tr¶n (−1; 1) n f0g có c§p húu h¤n. + + Cho frng ⊂ R là d¢y t«ng vô h¤n sao cho mọi không điểm cõa f trong ∆ n¬m tr¶n [nγrn , ở đó γr := fz 2 C: jzj = r; Im(z) ≥ 0g là nûa đường trán tr¶n với b¡n k½nh r > 0. K½ hi»u: + • κ(n) là sè c¡c không điểm cõa f tr¶n γrn \ ∆ t½nh c£ bëi. • κ~(n) là sè c¡c không điểm cõa f tr¶n γrn \ (−1; 1) t½nh c£ bëi. 0 • κ (n) là sè c¡c không điểm cõa f tr¶n γrn \ (−1; 1) không t½nh bëi. iθ • An := fre : rn+1 < r < rn; 0 ≤ θ ≤ πg. Bê đề 1.1. Gi£ sû r¬ng f 2 Hol(∆+) \C1(∆+) và f(−1; 1) ⊂ Γ := C n iR+. Ta gi£ sû tªp hñp không điểm cõa f j(−1;1) là rời r¤c, có điểm giới h¤n là 0 và méi không điểm cõa f tr¶n (−1; 1) n f0g có c§p húu h¤n. Khi đó, chúng ta có: + − κ~(n) (i) I(rn ) − I(rn ) = κ(n) + 2 ; 0 0 (ii) jI(r) − I(r )j < 2; rn+1 < r; r < rn. Chùng minh. (i) Với méi n ta biºu di¹n f dưới d¤ng sau: l1 lm f(z) = (z − α1) ··· (z − αm) '(z); trong đó α1; : : : ; αm là c¡c không điểm cõa f tr¶n γrn và ' là hàm li¶n tục, không có không điểm tr¶n An−1 [ An [ γrn , ch¿nh h¼nh trong ph¦n trong cõa nó. Mặt kh¡c, chúng ta có: 0 m 0 f (z) X lj ' (z) = + ; f(z) z − αj '(z) j=1 và m X I(r) = ljInd(γr − αj) + Ind(' ◦ γr): j=1 + L§y điểm a 2 ∆ với jaj = r . Khi đó, lim + Ind(γ −a) = 3=4 và lim − Ind(γ − n r!rn r r!rn r a) = −1=4. Hơn núa, với điểm b 2 γ \(−1; 1) ta có lim + Ind(γ −b) = 1=2 và lim − Ind(γ − rn r!rn r r!rn r b) = 0. 7